Bin được sinh ra trong một gia đình công viên chức nhà nước. Cha mẹ đều cấp bậc đại học và thạc sĩ. Nhưng bên ngoài ai cũng nghĩ rằng đây là gia đình mẫu mực. Con cái vâng lời , học giỏi. Vợ chồng hòa thuận yên ấm, trong căn nhà ít nghe những lời lớn tiếng. Hàng xóm láng giềng đều lấy đó làm tấm gương mà so sánh cho con mình noi theo cu Bin. Những tưởng mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua. Nhưng rồi một cuốn sách nổi tiếng nhất đạt giải Best Seller _Cha mẹ biến Căn Nhà Con Sống Thành Địa Ngục Trần Gian. Do chính cu Bin ngày nào viết về căn nhà như địa ngục trần gian mà mình đã sống. chân thật như nhìn vào chính tấm gương của từng gia đình.
Quyển sách ấy nói điều thứ nhất là gì ?
Quyển sách ấy sơ lược nói về những hoạt động diễn ra hàng ngày trong gia đình mình. Những lời nói của cha, của mẹ trong từng bữa cơm mà luôn ám ảnh tuổi thơ của cậu ấy. Vì rằng mỗi bữa cơm là chan nước mắt cậu ấy quá nhiều. Cha cậu ấy luôn nói những lời bóng gió khến cậu ấy tổn thương nghiêm trọng. Những lời mỉa mai, như ám chỉ, như hằn học chỉ vì cậu ấy không đạt điểm tốt.
Thực sự cậu ấy luôn tổn thương vì trái tim nhạy cảm với những lời nói khinh khi chạm vào sâu tận tế bào tim . Lấy đi tất cả sự tự tôn và một chút lòng tự trọng cuối cùng của cậu ấy cũng đã vơi dần theo ngày tháng. Cậu chỉ biết câm nín và chan nước mắt vào chén cơm vì không dám chống đối. Cũng không dám nghĩ đến việc chống đối. Cuộc sống của cậu có lẽ đã chấp nhận như vậy. Và chịu đựng như vậy, có lẽ cậu hèn nhát, hoặc có lẽ cậu có sức chịu đựng rất lớn để có thể đợi đến ngày thoát ly được căn nhà địa ngục này.
Điều thứ hai là
Một tình tiết khác cậu có nhắc tới trong quyển sách đó là sự giám sát quá mức khắt khe của mẹ. Sự quan tâm lo lắng quá mức của mẹ. Sự kiểm soát quá mức của mẹ, trong từng miếng ăn cậu cũng phải nhìn vào thái độ của mẹ. Trong từng việc gặp ai, chơi với ai, đi những đâu đều phải được mẹ cho phép. Nhưng thực chất thì những câu áp đặt, ngăn cản luôn đeo bám cuộc đời cậu. Cuộc sống của cậu chỉ bốn bức tường trong căn phòng nhỏ. Không giao tiếp, không bạn bè, không đi chơi, không tham gia hoạt động của trường, không có bạn thân..và không có không gian để thở.
Lúc nào cũng luôn có đôi mắt dõi theo của mẹ. Cậu đã nhiều lần nghĩ tới việc ước sao ngủ sáng thức dậy không còn trên cõi đời này nữa. Và thậm chí ước mong ai đó mang mình đi thật xa. Cậu dãy dụa trong chính suy nghĩ và hơi thở của mình. Không dám thể hiện dù một chút thôi sự chống đối, bởi vì những trận đòn roi khiến cậu thấy mất mặt với xóm làng, với bạn bè và cả với bản thân mình.
Cậu cũng không muốn nghe những lời đay nghiến của cha. Và những lời nhỏ to của mẹ mách với cha mỗi khi mình làm sai điều gì. Vì cậu thấy nó thật đáng buồn và khiến cậu thất vọng về cha mẹ nhiều hơn. Như thể mình là người bị cha mẹ xiềng xích. Hoặc cũng giống như con robot không cảm xúc.
Nỗi ngạt thở đến mức phải chọn cách gì?
Cậu muốn cho chính mình một sự bình yên bằng chính sự lặng im của mình. Suy nghĩ tích cực hay tiêu cực? tiêu cực là tìm đến cái chết để giải thoát. Và trong đầu cậu ấy cũng đã nghĩ tới những cách để chết sao cho cho mẹ phải hối hận. Hoặc chọn cách tự nuôi dưỡng nội lực sẽ giúp Cậu vẫn sống như bao người khác. Vẫn học tập tốt, vẫn có ước mơ cho riêng mình. Và dự định bay thật cao khi có cơ hội. Cơ hội đó chính là tốt nghiệp đại học, chỉ có tốt nghiệp đại học mới có thể thoát li và sống tự lập cho chính cuộc đời mình.
Nhưng khi được bay xa cậu có hạnh phúc không ?
Nhưng khi đã thoát li rồi, khi đã học ở một nơi xa. Cuộc sống và cạm bẫy luôn chực chờ xung quanh. Cậu như một con nai vàng ngơ ngác trong rừng bước ra thế giới phồn hoa. Mọi thứ lạ lẫm và thu hút cậu. Cậu chưa từng được tự do vui chơi, được làm điều mình muốn. Và rồi những bước bài học đầu đời cậu lần lượt vấp phải. Cậu bé ấy thuần khiết như pha lê được cha mẹ che chở ấp ôm ngày nào. Giờ đã trở nên lêu lỏng, ăn chơi bậc nhất phá gia chi tự.
Thật sự không ai ngờ một cậu bé ngoan ngoãn ngày nào bỗng chốc thay đổi thật đáng tiếc. Thời gian trôi qua, mọi cay đắng cậu nếm đủ, thất bại trong những bài học mà lẽ ra cậu đã phải học từ rất sớm. Nhưng do sự bao bọc của cha mẹ khiến cậu bé không đủ sức đề kháng với bụi trần. Cậu không thấy hạnh phúc, lại thất sự mỏi mệt, sự ngạt thở khi mà mình không thể hoà nhập với cái xã hội đầy màu sắc.
Phần kết thật sự không có hậu
Khi quển sách được xuất bản và bán chạy nhất cũng là lúc cha mẹ cậu ấy không còn trên cõi đời. Cũng không đợi được lúc nhìn con mình đã khác xưa. Con đã đứng dậy được và có thể làm tốt hơn rất nhiều. Quyển sách của Bin đã thật sự làm thức tỉnh nhiều cha mẹ và cả những đứa con. Khi sống trong gia đình chịu sự quản thúc và kiểm soát đến không thể thở. Tình yêu thương của cha mẹ đã dành cho con nhiều đến mức con cảm giác đó là địa ngục chứ không phải là tình yêu thương. Thì thật sự khiến cho gia đình mình có cái kết cục không có hậu.
Tóm lại
câu chuyện vẫn chỉ là câu chuyện, tuy nhiên tác giả mong rằng ai đó đọc được hãy giật mình nhận ra sớm. Bởi vì đâ đó đang âm ỉ diễn ra trong chính căn nhà mình, khiến con mình thật sự đang tổn thương nghiêm trọng. Và hãy thức tỉnh ngay khi còn có thể, kẻo hối hận thì đã quá muộn màng.
Yên Lam blog sẽ còn viết nhiều bài về vấn đề này, các bạn đọc hãy theo dõi để có thể cùng nhau chia sẻ tháo gỡ những vướng mắc trong chính căn nhà mình.