Câu chuyện Cún Bin Làm Bạn Cùng Con Là Đủ này thật sự làm tôi thức tỉnh trong cách giáo dục con cũng như thay đổi quan điểm về cách sống của bản thân mình. Có những việc diễn ra xung quanh ta, dù chỉ là một hành động nhỏ của trẻ thơ mà khiến cho ta phải giật mình nhìn lại mình. Bạn có bao giờ Tôi cũng đã soi lại cả những quãng thời gian trẻ thơ của chính mình, đã có những day dứt và ân hận về những hành động của mình.
Con trai tôi là Ken, bé được 5 tuổi, nhưng rất yêu thích tranh ảnh, tô màu. Điều này thì bé nào ở tuổi này chắc cũng có sở thích như vậy là bình thường. Nhưng mà điều đặc biệt là trong tranh của con trai tôi thường nhìn thấy đâu đó hình dáng của con chó Bin đã mất sau thời gian sống cùng chúng tôi 1 năm.
Cơ Duyên Cún Bin về nhà
Tôi nhớ rất rõ cái ngày tôi được người bạn tặng một chú cún con nó tên là Bin. Ban đầu tôi rất băn khoăn không muốn nhận nuôi, vì cu Ken còn nhỏ. Một phần tôi không có thời gian chăm, một phần không muốn con chơi cùng cún sớm sợ lây bệnh. Nhưng sau khi bạn tôi khuyên hãy nên cho con bạn một người bạn tốt và cũng là để con bạn học được rất nhiều tính cách tốt từ việc chăm sóc 1 cún con.
Tôi cũng tặc lưỡi, thôi thì cũng cố thêm chút thời gian chịu khó tắm cho cún Bin , tiêm phòng ầy đủ. Cho cún Bin ở trong nhà sạch sẽ chơi cùng Ken cũng được. Tôi đem cún về tới nhà, lần đầu tiên Ken nhìn thấy cún Bin thì cu cậu có chút dè dặt khi đưa tay chạm vào cún. Nhưng bằng sự nhiệt tình và lăn xả của chú cún đã chiếm được tình yêu và sự tin tưởng của Ken nhà tôi.
Điều mà tôi đưa Cún Bin về làm bạn với con là đúng đắn
Đúng như lời bạn tôi đã nói, Ken yêu thương và luôn dành cho Bin một tình cảm đặc biệt. Ken biết để phần ăn dành cho cún. Ken biết nâng đỡ cún mỗi khi cún không qua được bậc cửa. Điều đặc biệt mà tôi quan sát để ý thấy rằng Ken đối xử cún Bin như là một người bạn. Chứ không phải như một chủ nhân và chú chó như tôi đã từng.
Ken trở nên vai trò như một người anh, biết quan tâm 1 đứa em nhỏ. Đi đâu làm gì, Ken luôn muốn có cún Bin ở bên cạnh. Ken trò chuyện và như thể hiểu được cún Bin nghĩ gì. Tôi dần trở nên thả lỏng mình hơn. Ít lo lắng hơn về những tác hại mà cún gây ra cho con nữa, ngược lại tôi thấy mình nhẹ nhóm hơn vì con đỡ quấn mình hơn.
Ken trở nê trưởng thành hơn. Ken biết tự ăn, tự làm những việc cá nhân. Và kiêm luôn cả việc chăm sóc cu Bin. Thỉnh thoảng tôi thầm cám ơn cô bạn thân, là người làm về giáo dục đào tạo có khác. Tôi thấy mình thật may mắn khi có một người bạn như cô ấy.
Cún Bin đã mang lại cho Ken trải nghiệm
Thời gian cứ thế trôi đi, Bin cùng Ken lớn lên cùng nhau. Gắn bó yêu thương như đôi bạn thân. Dường như chính tình yêu mà Ken dành cho Bin nên cún con ngày càng khôn hơn và biết vâng lời cậu chủ nhỏ. Cu Bin chơi và đáp ứng mọi mệnh lệnh của Ken một cách vô điều kiện. Cu Bin lớn nhanh cũng đã trở thành 1 chú chó trưởng thành vạm vỡ, luôn quấn quýt và đôi mắt hướng ra cửa đợi chờ mỗi khi Ken đến trường. Ken biết để dành tiền mẹ cho để mua đồ ăn ngon, áo mới cho Bin, mẹ rất hài lòng với những gì con trai đã làm và mong con trai có thể sau này trở thành chàng trai mạnh mẽ biết quan tâm và có tấm lòng nhân hậu.
Ken đã học bài học về cảm giác mất mát
Có lẽ tình yêu Ken dành cho cu Bin bao nhiêu thì sự đau buồn cũng sẽ nhiều bấy nhiêu. Khi mà cu Bin bỗng nhiên bị người ta trộm mất. Do mẹ sơ ý không đóng cửa để Bin chạy ra ngoài ngóng Ken, khi Ken đi học về không thấy Bin chạy ra đón như mọi hôm. Cu cậu tỏn ngay nét mặt lo lắng, chạy tìm khắp nhà gọi tên mãi không thấy Bin đâu. Mẹ nhìn con mà rất đau lòng, không biết mở lời nói với con sự thật thế nào. Nhưng rồi cũng phải nói lời xin lỗi con trai ” do mẹ sơ ý quên đóng cửa để Bin ra ngoài đi mất. Mẹ sẽ mua cho con một chú cún khác nhé”. Cậu bé khóc nghẹn ngào như thể mẹ có cảm nhận được sự đau khổ mất mát trong lòng con. Tôi cũng đã không cầm được nước mắt trước con trai khi phải chứng kiến đứa con yêu quý ngồi bệt xuống nền nhà khóc không thành tiếng. Tôi thấy mình quá đỗi vô tâm và ân hận vì sự bất cẩn của mình đã làm mất cu Bin. Con trai nhỏ bé của mẹ phải chịu sự mất mát này. Tôi an ủi con trai, có lẽ rồi cu Bin sẽ tìm được đường về nhà. Mẹ sẽ đăng tin tìm cún lạc. Con trai mới chịu ngừng khóc và lạnh lùng bước vào nhà, có lẽ con trai đã giận mẹ. Tuy không nói ra lời trách hờn. Nhưng con trai luôn lảng tránh và không còn nhìn vào mẹ một cách trìu mến như mọi khi.
Ken đã trải qua nỗi đau khổ đầu đời thế nào
Đã một tuần trôi qua, tôi chờ đợi nỗi buồn của con trai sẽ nguôi ngoai và trở lại cuộc sống bình thường. Nhưng trên nét mặt của con vẫn luôn nặng trĩu một nỗi buồn. Ken thường ra cổng đứng ngóng đợi như thể đâu đó thấy được bóng dáng của Bin. Con trai mang hết những đồ dùng của bin cất gọn 1 góc trong phòng riêng như thể nhìn vào đó cho đỡ nhớ và cũng là để mong một ngày Bin sẽ quay lại. Tôi cũng đã tìm hết mọi cách để đăng tin tìm cún lạc nhưng vẫn bặt vô âm tín. Mẹ không biết nên làm sao để có thể khiến con trai vui vẻ trở lại. Tôi đã nghĩ tới việc mua một chú cún khác,nhưng con trai quyết không đồng ý, cậu bé nói trong nước mắt” Bin sẽ quay lại, con chỉ cần Bin làm bạn là đủ “.
Bin ảnh hưởng đến Ken nhiều hơn sức tưởng tượng
Người làm mẹ như tôi không thể nào chịu nổi. Khi mỗi ngày nhìn con buồn bã mà không biết cách nào giúp con tháo gỡ. Tôi không nghĩ rằng cún Bin đã chiếm trọn tình cảm con trai nhiều đến vậy. Và qua đây mới hiểu được rằng Ken là người sống rất nặng tình cảm. Từ đó trong các bức tranh và cả những món đồ chơi của Ken luôn mang hình bóng của Bin. Lúc đầu tôi cũng không để ý, nhưng dần dần tần suất nhìn thấy nhiều hơn.
Cả giáo viên dạy vẽ cũng đã đánh giá rất cao về khả năng vẽ và phối màu của bé. Bé vẽ một cách sáng tạo và bức tranh thổi hồn chân thật. Tôi mới chợt nhận ra tất cả đều mang bóng dáng của Bin. Tôi càng thêm đau lòng khi biết con trai thật sự nhớ về người bạn nhỏ của mình và luôn khắc sâu trong tâm trí. Mới khiến con vẽ được những bức tranh chân thực như vậy. Tuy tôi rất vui khi giáo viên khen con vẽ đẹp, và nâng cao được khả năng cho con.
Mẹ cảm ơn con trai
Mặc dù tôi luôn sống trong sự day dứt ân hận không thôi. Tôi ước có thể thời gian quay lại. Tôi sẽ cẩn thận hơn không để mất cún Bin. Thì con trai sẽ không còn buồn như bây giờ. Ken rất yêu chó, mỗi khi đi chơi gặp bất cứ chú chó nào Ken đều vuốt ve và mỉm cười. Ken trò chuyện như thể vơi bớt nỗi buồn và có lần tôi lắng tai nghe con trai nói nhỏ với chú chó tình cờ gặp ” em nhắn các bạn của Bin nếu có gặp Bin thì nói anh Ken rất nhớ”. Có lẽ vì con trai có niềm tin vào các câu chuyện cổ tích, và điều thân kì sẽ có thật nên con trai đã luôn mong đợi Bin sẽ quay về.
Ngày tháng trôi qua, mọi chuyện đã dần quay lại bình thường. Ken cũng đã trò chuyện thân mật với mẹ, vui đùa trở lại. Nhưng Ken không đòi mẹ mua thêm cún mới. Có lẽ Ken vẫn có niềm tin Bin sẽ quay về. Điều tôi học ở con trẻ một tình yêu trong sáng đối với 1 người bạn. Không cần biết đó là ai. Chỉ cần biết đó là niềm vui. Là người chia sẻ luôn bên cạnh nhau. Con đã cho tôi bài học về sự bao dung. Khi mà Ken đã không trách mẹ tại sao lại để mất Bin. Và Ken cũng đã cho tôi thấy rằng con trai của mẹ thật sự mạnh mẽ. Và có niềm tin trong sáng vào những điều thần kì. Vì như thế sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả mất mát thương đau một cách nhẹ nhàng.