Bi năm nay được thêm tuổi mới là 7 tuổi, bỗng nhiên không còn thích tết như những năm trước nữa. Những năm trước bố mẹ sắm tết rất nhiều. Bố mua nhìu thật nhiều chậu hoa đẹp về để đầy sân, mẹ mua nhiều đô ăn, bánh kẹo và cả đồ mới cho Bi. Nhưng năm nay tết sắp đến rồi mà bố mẹ chẳng sắm gì nhiều, bố cũng không mua chậu hoa nào, mẹ cũng chỉ mua vài bịch bánh kẹo chưng bàn thờ ông bà thôi. Bi không có bộ áo mới nào cả, Bi buồn lắm, Bi nghĩ Bố mẹ không quan tâm tới Bi nữa. Bi gặp các bạn ai cũng bảo tết năm nay nhà các bạn ấy cũng không được sắm tết nhiều như mọi năm. Bi và các bạn đều nghĩ chắc người lớn bận rộn quá không còn lo cho tụi mình, không quan tâm tới suy nghĩ và sở thích của tụi mình nữa.
Nhưng có lần Bi nghe bố mẹ nói chuyện với nhau rằng tết năm nay nhà mình không có tiền sắm tết, dịch Covid làm cho bố mẹ Bi thất nghiệp nên phải tiết kiệm chi tiêu. Bố nói là tội cho Bi, năm nay không được sắm tết đầy đủ như chúng bạn, mẹ Bi buồn rầu, nhìn bố thở dài. Bi thấy thương bố mẹ lắm, Bi sẽ không đòi mua áo mới, cũng không đòi bố mẹ cho đi chơi nữa. Bi không biết Covid là cái gì mà có thể gây nhiều nỗi buồn cho Bi và gia đình của Bi. Hôm nay đã là 30 tết rồi, nhưng mà không khí tết cả khu phố đều buồn, chỉ có mỗi nhà chú Quang là nhộn nhịp tấp nập nhất, xe oto chở nhiều chậu hoa tươi xanh đỏ tím vàng đủ màu sắc sặc sỡ, nhạc xập xình nhộn nhịp nhất. Bi và các bạn đứng nhìn những chậu hoa Mai, hoa Cúc mà buồn cho mình.
Bi trở về nhà hỏi mẹ, Covid khi nào mới đi khỏi vậy mẹ? con ở nhà học online chán lắm rồi, tết năm nay mẹ nhớ chúc cho con không còn phải học online nữa nhé. Con nghe nói năm mới chúc là linh nghiệm lắm, con cũng sẽ chúc cho bố mẹ có nhiều tiền, và nhà chúng ta lại được sung túc đón tết như mọi năm mẹ nhé.