Con Có Tiếng Nói – Bố Mẹ Có Lắng Nghe?
“Con muốn tự đi xe đạp đến trường!” – Bé Minh dõng dạc tuyên bố.
“Không được, đường xa quá, nguy hiểm lắm!” – Mẹ Minh gạt đi ngay lập tức.
“Nhưng mà…” – Minh còn định nói gì đó thì mẹ đã cắt ngang:
“Không nhưng nhị gì hết, con còn bé, nghe lời mẹ đi!”
Minh im lặng, cúi gằm mặt xuống. Chiếc xe đạp mới tinh sáng nay bố tặng bỗng trở nên vô cùng nặng nề.
Câu chuyện của Minh có lẽ không xa lạ với nhiều bạn nhỏ, phải không nào? Rất nhiều khi, chúng ta muốn nói lên suy nghĩ, mong muốn của mình nhưng bố mẹ lại không thực sự lắng nghe. Bố mẹ lo lắng, bao bọc chúng ta là điều tốt, nhưng đôi khi, chính sự bao bọc quá mức đó lại vô tình khiến khoảng cách giữa bố mẹ và con cái ngày càng lớn.
Đến với blog “Những Điều Con Muốn Nói”, chúng mình mong muốn tạo ra một “ngôi nhà chung”, nơi các bạn nhỏ được tự do bày tỏ suy nghĩ, chia sẻ câu chuyện của bản thân, và quan trọng hơn cả, là nơi tiếng nói của con trẻ được LẮNG NGHE một cách chân thành.
Bởi vì mỗi đứa trẻ đều là một cá thể riêng biệt, với những suy nghĩ, cảm xúc và ước mơ riêng. Việc lắng nghe con cái không chỉ giúp bố mẹ thấu hiểu con hơn mà còn là chìa khoá để nuôi dưỡng một tâm hồn khoẻ mạnh, tự tin và phát triển toàn diện.
Gửi bố mẹ thân yêu,
Hãy dành thời gian để thực sự lắng nghe những gì con muốn nói, dù đó chỉ là những điều nhỏ nhỏ. Hãy đặt mình vào vị trí của con, để cảm nhận thế giới qua lăng kính của con. Tin đi, chỉ cần bố mẹ CHÚ Ý LẮNG NGHE, con sẽ cảm nhận được tình yêu thương và sự tôn trọng to lớn mà bố mẹ dành cho mình.
Gửi các bạn nhỏ,
Đừng ngại ngùng chia sẻ câu chuyện của bạn với chúng mình. Blog này là dành cho bạn, nơi bạn có thể tự tin là chính mình, nói lên tiếng nói của chính mình! Hãy để “Những Điều Con Muốn Nói” trở thành cầu nối yêu thương, gắn kết gia đình bạn thêm bền chặt.
Hãy like và share bài viết này để lan tỏa thông điệp ý nghĩa đến với mọi người nhé!
Bạn có câu chuyện muốn chia sẻ? Hãy gửi bài viết của bạn về email: [
Nếu tôi là bố mẹ của Minh, tôi sẽ xử lý tình huống theo hướng khích lệ sự tự lập của con nhưng vẫn đảm bảo an toàn, cụ thể như sau:
-
Lắng nghe con một cách chân thành: Thay vì gạt đi ngay lập tức, tôi sẽ nhẹ nhàng hỏi Minh: “Con muốn tự đi xe đạp đến trường? Đó là một ý tưởng hay đấy! Sao con lại muốn thế?”. Việc này cho con thấy bố mẹ tôn trọng mong muốn của con.
-
Cùng con phân tích vấn đề: Tôi sẽ cùng Minh xem xét những thuận lợi và khó khăn khi tự đạp xe đến trường:
-
Thuận lợi: Rèn luyện sức khỏe, tự lập hơn, vui hơn khi được tự đi xe mới…
-
Khó khăn: Đường xa, có thể nguy hiểm, chưa quen đường…
-
-
Tìm giải pháp cùng con: Dựa trên những phân tích trên, tôi sẽ cùng Minh tìm ra giải pháp phù hợp NHẤT với khả năng và điều kiện thực tế:
-
Giải pháp 1: Nếu con thực sự muốn tự đạp xe, bố mẹ sẽ chở con và xe đến một đoạn đường vắng người, an toàn hơn để con tự tập luyện. Cuối tuần, cả nhà mình cùng đạp xe dạo chơi.
-
Giải pháp 2: Hai bố con cùng nghiên cứu lộ trình an toàn nhất để con tự đi xe, ví dụ như đi đường nhỏ ít xe cộ hơn, có bố mẹ đi cùng một đoạn…
-
Giải pháp 3: Thỏa thuận với con cho con tự đạp xe đến trường khi con đủ lớn, hoặc khi con đã quen đường hơn.
-
-
Động viên và khích lệ: Dù lựa chọn của Minh là gì, tôi sẽ luôn động viên và khích lệ sự tự lập của con: “Bố mẹ rất vui vì con đã có ý thức tự lập như vậy. Dù con quyết định thế nào, bố mẹ luôn ủng hộ con!”
Bằng cách này, tôi vừa thể hiện sự tôn trọng với mong muốn của con, vừa dạy con cách phân tích vấn đề và tìm ra giải pháp. Quan trọng hơn, Minh sẽ cảm nhận được tình yêu thương và sự ủng hộ từ bố mẹ, điều này giúp con tự tin hơn trong cuộc sống.