Tuổi thơ con bị kìm kẹp ảnh hưởng bởi bố mẹ
Con là Na, năm nay con vừa tròn 18 tuổi, cái tuổi nhiều mộng mơ và cũng vừa chịu áp lực học tập để bước vào cánh cửa đại học. Bố mẹ có thấy hiểu được những gì con đang suy nghĩ không? Con mong ước đậu đại học để được bay xa thoát ly khỏi căn nhà của mình. Bởi chính sự kìm kẹp của bố mẹ làm con ngạt thở. Con muốn được đi xa thật xa được làm những điều con muốn, vì suốt 18 năm trời kể từ ngày con lên cấp 2 con đã cảm thấy bị ép buộc quá nhiều. Con bị bố mẹ làm cho ảnh hưởng đến tất cả mọi sinh hoạt và ước mơ. Con không thích học đàn nhưng bố mẹ đã đăng ký cho con phải học, con không muốn học thêm buổi tối, nhưng bố mẹ bắt con học thêm hết cả sáng trưa chiều tối. Con không muốn đến nhà bạn bè của bố mẹ nhưng con bị bắt buộc phải đi. Con muốn mời bạn của con đến nhà chơi nhưng không được sự cho phép của mẹ. Con muốn chơi với bạn Bi nhưng bố mẹ bảo bạn ấy không tốt. Con muốn được đi xem hội ở đầu làng thì bố mẹ bảo đi đi 8h về mà 6h thì chưa ăn cơm. Con không hiểu được mẹ có hiểu hay cố tình không hiểu được con cũng là một con người, có suy nghĩ và có tình cảm, có sự chống đối và ý kiến riêng của mình. Nhưng bố mẹ không bao giờ muốn hiểu và lắng nghe con. Bố mẹ ép buộc con làm theo ý bố mẹ từ chuyện ăn gì, ngủ mấy giờ, học gì, học với ai, học những gì, đi đâu, quan hệ bạn bè với những ai, nhưng hầu hết bạn con không ai muốn đến nhà chơi với con. Vì những cái ánh mắt nhìn không thiện cảm, đầy xoi mói của bố mẹ. Khiến cho con và bạn của con tất cả đều không thấy được thoải mái. Bọn con bị theo dõi từng hành động, chưa kể bố mẹ còn lục cặp con xem con giấu thư từ hay lục điện thoại con xem con lên face book với ai. Mỗi ngày đều tra khảo gặng hỏi con, nói xa nói gần giảng dạy con đủ điều, ngay trên từng bữa cơm. Bố mẹ khiến cho con cảm giác mình chỉ biết phục tùng không được ý kiến. Giờ đây con được 18 tuổi rồi, ngày chờ đợi cũng đã đến, con ước mong có thể bay xa ra chân trời mới. Được sống theo cách của mình, được làm điều mình thích, được chơi với bạn thân, được cùng bạn la cà quán cafe đọc sách học tập những gì mình thật sự thích. Bố mẹ hãy cứ an tâm nhé, tuy con bay xa nhưng con vẫn luôn là con của bố mẹ, tuy con được thả lỏng nhưng con sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân và không để bị sa ngã. Con sẽ cố gắng học tập tốt và sống thật tốt. Dù quãng thời gian qua con sống trong sự kìm kẹp của bố mẹ, có nhiều lúc con thấy ghét cả bố và mẹ. Con không dám trả lời nhưng cũng có lúc tức nước vỡ bờ, con phải cãi lời bố mẹ. Nhưng gia đình vẫn là nới để về, con vẫn yêu bố mẹ.