Cha mẹ đã ép buộc con quá nhiều khiến con phải cãi lời.
Con nhớ rất rõ lần đầu tiên con cãi lời cha mẹ, đó là bữa ăn sáng, con không muốn ăn cơm chiên vì nó cứng và vô vị, con đã không muốn ăn nhưng phải cố nhẫn mà ăn. Đã vậy mẹ con bới cho 1 chén đầy ém lại, khiến con ăn mà nước mắt lại rơi, con cảm thấy sao mà mình khổ như vậy. Con lúc đó đã học lớp 8, con đã lớn tiếng khi bị cha mẹ ép ăn nhanh để đi học.
Lần thứ 2 con bắt đầu cãi lại cha mẹ
Đó là lần mà mẹ lục cặp con tìm thấy và đọc lá thư bạn gởi cho con, con vô cùng tức giận vừa thấy xấu hổ. Con đã hét lớn và giựt lấy lá thư xé nát và vứt bỏ cả cái cặp rồi con khóc lớn. Con rất không hài lòng vì cảm giác mẹ làm con thấy bẽ bàng quá mức chịu đựng.
Lần thứ 3 con cãi lại mẹ
Đó là lần con ngồi xem tivi, con ngồi chỗ này thì mẹ lại bắt con ngồi chỗ kia vì lí do muỗi cắn. Con đã không vâng lời và còn mẹ đã lớn tiếng quát mắng con, cầm roi đánh con. Con thấy mẹ thật vô lý, vì có mỗi cái chuyện chỗ ngồi thôi mà mẹ cũng ép con phải ngồi theo ý của mẹ. Nên con đã cãi lời giựt lấy cái roi vứt bỏ và con bỏ đi. Con thật sự không hiểu nổi tại sao cha mẹ lại muốn con làm theo ý cha mẹ một cách quá đáng.